Chủ nhật, 19/05/2024 | 11:34

Thư mời chào giá

HỌC TẬP NGHỊ QUYẾT SỐ 41-NQ/TW

HỘI NGHỊ NHÂN NGÀY VỆ SINH TAY TOÀN CẦU 05/5 VÀ NGÀY QUỐC TẾ ĐIỀU DƯỠNG 12/5

Về việc đính chính văn bản số 367/BV74TW-VTTBYT ký ngày 24/4/2024.

GIAO LƯU THỂ THAO GIỮA CÔNG ĐOÀN BỆNH VIỆN 74 TRUNG ƯƠNG VỚI CÔNG ĐOÀN BỆNH VIỆN PHỔI TRUNG ƯƠNG

 

Y học và đạo đức

Các bác sĩ trẻ phải nên nhớ rằng, bệnh nhân sau tất cả vẫn là con người chứ không chỉ là một chuỗi triệu chứng (DALE AHLQUIST, Mon Mar 04, 2013 10:31 EST)

20/01/2014

      Gần đây tôi có đặc quyền cho phép được nói chuyện tại một trường y. Tôi được mời bởi người đảm bảo muốn tôi nói chuyện với các sinh viên y về một số vấn đề khác hơn là y học. Ở độ tuổi của sự chuyên môn hóa tăng, có nguy cơ của sự hẹp hòi thực sự. Điều này đặc biệt đúng trong y học. Các bác sĩ trẻ phải nên nhớ rằng, bệnh nhân sau tất cả vẫn là con người chứ không chỉ là một chuỗi triệu chứng.

      Trong khi y học hiện đại không sẵn sàng hoàn toàn để tiếp nhận, rằng nó cần đạo lý để trở nên hoàn hảo. Nó thể hiện rõ một sự cần thiết cho một điều gì đó vượt xa chính nó. Những vấn đề của cuộc sống và cái chết luôn đặt ra những câu hỏi sau cùng, nhưng sự công bằng trong đối xử hàng ngày của con người, và tất cả sự ốm đau khác nhau của họ có sự liên kết sâu sắc. Và trong khi y học dường như cố gắng để mở rộng khả năng của nó với phương pháp chữa mới và sự kỳ công được thừa nhận. Nó vẫn trở nên tồi tệ vì sự lùi bước liên tục trong quan niệm triết học của nó. Nó trả lời nhiều hơn các câu hỏi nhỏ và một vài câu hỏi lớn. Nó vấp ngã bởi chính nó với sử dụng có tính toán các từ nghe có vẻ khoa học cho một số thứ mà không khoa học. Ví dụ chúng ta nghe thuật ngữ “biomedical ethics: Dịch là đạo đức y sinh: Bản chất là những quy định về đạo đức do một nhóm chuyên gia y sinh đề ra” khi mà nghĩa thực sự của nó bất tiện hơn nhiều từ khác. Đó là từ morality: Vẫn mang nghĩa đạo đức nhưng ở đây đạo đức là của đạo, đạo giáo. Nhưng chúng ta không muốn nói là morality.

      Đạo đức có 2 phạm trù là tốt và xấu, và tốt, xấu là các thuật ngữ của thần học. Đó là nghĩa đầy đủ của tất cả, chúng phải được phán sử bởi các chuẩn mực mang tính hằng định, và có tính phổ biến, bởi chuẩn mực là thời gian, con người là thay đổi, khi con người thay đổi thì không có chuẩn mực. Nó cần có một thước đo để cầm cân nảy mực. Nếu không có chuẩn mực, khi đó không có đường đi chuẩn để duy trì rằng y học là tốt, bởi trong vũ trụ tương đối hoàn hảo, có thể cho rằng kẻ vô giáo dục với những bệnh nhân ốm yếu là một sự làm hại lớn bởi nó để họ sống trong một tình trạng vô nghĩa. May thay, những người bình thường tin rằng y học là đạo đức và những người chữa bệnh lành bệnh là sản phẩm tốt. Và chúng ta vẫn tránh xa các vấn đề đạo đức. Như Chesterton nói: “ chúng ta không tranh cãi về những gì mà chúng ta gọi là đạo đức xấu, chúng ta tranh cãi về những việc xấu gì mà chúng ta gọi là có thể tha thứ được”. Và chúng ta sợ đưa ra niềm tin tôn giáo, bởi chúng ta sợ nó có thể dẫn đến sự tranh cãi. Nhưng tranh cãi là tốt. Tranh cãi là cách đặt các ý niệm của chúng ta vào sự thử thách, và xem chúng đứng lên như thế nào. Chúng ta không thể tránh khỏi sự thật rằng mỗi câu hỏi là một câu hỏi thuộc về thần học. Điều đó có nghĩa rằng mỗi câu hỏi y học có một liên kết đến thần học.

      Ví dụ, nếu đạo Cơ-Đốc giáo là đúng, không có gì là không liên quan đến sự thật trung tâm của đạo Cơ-Đốc đó là: sự hiện thân của Chúa. Nếu Thiên Chúa đã trở thành xác thịt, thì xác thịt đó là thiêng liêng. Có nghĩa là cơ thể con người là một con tàu thiêng liêng, không chỉ vì mỗi cơ thể nắm giữ một linh hồn con người, mà vì một trong số những thể xác này đã từng một lần nắm giữ linh hồn Thiên Chúa. Nó mang lại một ý nghĩa sâu xa hơn cả máu, bởi nó là máu của Thiên Chúa đã được đổ ra vì những tội lỗi của chúng ta. Nó mang một ý nghĩa sâu sắc hơn cả trái tim, bởi vì nó là trái tim của Thiên Chúa đã bị tổn thương trong một hành động của tình yêu do chính Ngài sáng tạo ra. Nó mang lại một ý nghĩa sâu sắc hơn cả phổi, bởi nó là lá phổi của Thiên Chúa nhưng lại từ bỏ linh hồn của Thiên Chúa. Nó mang lại một ý nghĩa sâu sắc hơn cả tử cung của người mẹ, bởi bản thân Thiên Chúa đã từng là một em bé ở bên trong cơ thể người mẹ, điều này làm cho mỗi tử cung không chỉ là một nơi đặc biệt của sự sáng tạo, mà là một nơi thiêng liêng, một nơi không được xúc phạm.

     Trong một thế giới đầy những tư tưởng bị chia tách, nơi các đức tính đang đấu tranh với nhau, Thiên Chúa giáo là một thứ hoàn thiện, và sự hoàn thiện của nó được đúc kết trong hai điều răn lớn, hai điều răn mà không bao giờ có thể được tách rời nhau. Yêu mến Thiên Chúa với tất cả trái tim, tâm hồn, tâm trí và sức mạnh của mình. Và yêu mến người xung quanh như yêu chính mình. Khi bạn kết hợp sự vinh hiển của Đức Chúa Trời với phẩm giá của Người, bạn sẽ có được một thứ gọi là Sự hiện thân của Chúa, và tất cả sự thật đều bắt nguồn từ sự kết hợp đó, nhưng nếu bạn làm mất đi hoặc sự vinh hiển hoặc phẩm giá của Đức Chúa Trời , bạn sẽ không có được gì. Chúng ta nhận thấy sự vươn lên của những thứ không quan trọng và mang tính tạm thời đã vượt qua những thứ quan trọng và lâu dài. Nhưng ngay cả những thứ không quan trọng cũng trở nên đáng ngờ. Do chúng ta có sự nghi ngờ về những thứ cơ bản và bất diệt. Như Chesterton nói, “Các tín đồ không phá hỏng những thứ thuộc về thần thánh nhưng các tín đồ lại làm hỏng những thứ thuộc về trần tục nếu điều đó mang lại cho họ bất kỳ sự thoải mái nào. Các Titan đã không được lên thiên đường mà họ phải ở nơi ảm đạm, tối tăm của trần gian.

      Có một lý do tại sao chúa Giê-su được gọi là bác sĩ vĩ đại. Các bác sĩ khác nên làm tốt để tìm ra sự thật đó là gì.

                                             Người dịch: Ts. Vũ Quang Diễn

                                                                   Ths. Đinh Thị Thuận

                                            Người hiệu chỉnh: Ts. Vũ Quang Diễn 

Nguồn tham khảo: http://www.lifesitenews.com/blog/medicine-and-morality


Tags:

Bài viết khác

© 2024. BỆNH VIỆN 74 TRUNG ƯƠNG | Web Design www.cmBliss.com